Tiểu sử Noguchi Hideyo - Vì sao ông được in trên tờ 1000 yên?

Nguyễn Minh Khánh
tháng 2 23, 2023
Last Updated

 Trong lịch sử y học, đã có rất nhiều nhà nghiên cứu xuất sắc đã có những đóng góp không nhỏ cho sự tiến bộ của nhân loại. Noguchi Hideyo là một trong những nhà nghiên cứu vi khuẩn được tôn vinh nhiều nhất. Hãy cùng tìm hiểu thêm về cuộc đời và sự nghiệp của Noguchi Hideyo qua bài viết dưới đây.

Tiểu sử Noguchi Hideyo

Noguchi Hideyo (1876-1928) là nhà vi khuẩn học người Nhật Bản đã tìm ra loại vi khuẩn là nguyên nhân gây ra bệnh giang mai và nghiên cứu về căn bệnh sốt vàng da. Ngoài ra, Noguchi Hideyo còn thành công tìm ra vắc xin ngừa bệnh leptospirosisc.

Noguchi Hideyo
Chân dung Noguchi Hideyo



Những thành tựu của Noguchi Hideyo đã được ghi nhận bằng nhiều giải thưởng và danh hiệu cao quý như: Huân chương Mặt trời mọc, ngôi sao vàng, ngôi sao bạc, huân chương Bắc Đẩu bội tinh cùng nhiều danh hiệu khác. Năm 1928, khi Noguchi Hideyo đang nghiên cứu về căn bệnh sốt vàng da, ông đã vô tình bị mắc bệnh và qua đời đột ngột tại Accra, Ghana. Ngày nay, một viện nghiên cứu Y Khoa ở Accra đã được đặt theo tên của ông.

Vì sao Noguchi Hideyo được in trên tờ 1000 yên?

Noguchi Hideyo được in trên tờ tiền 1000 yên của Nhật Bản vì ông là người Nhật đã có những đóng góp lớn cho ngành y học thế giới. Ngoài ra, ông đã hợp tác với các nhà khoa học Nhật Bản trong các dự án nghiên cứu y học, đặc biệt là các nghiên cứu bệnh giang mai.

Noguchi Hideyo trên tờ 1000 yên


Sau khi qua đời, người dân Nhật Bản luôn dành tình cảm và sự tôn trọng cho ông. Hình ảnh của Noguchi Hideyo đã trở thành biểu tượng cho sự tinh thần cầu tiến của ngành y học Nhật Bản. Năm 2004, tờ tiền 1000 yên với hình ảnh của Noguchi Hideyo được phát hành để tôn vinh những đóng góp của ông đối với y học đã cứu sống vô số con người.

Xuất thân và tuổi thơ

Noguchi Hideyo tên ban đầu là Seisaku Noguchi, sinh ra vào ngày 9 tháng 11 năm 1876 tại làng Inawashiro, tỉnh Fukushima, Nhật Bản. Ông là con trai thứ 5 trong một gia đình nông dân nghèo. Tuy nhiên, mẹ của ông là bà Shika đã luôn cỗ vũ, động viên con trai nỗ lực trong học tập.

Khi vừa mới 1,5 tuổi, ông đã bị bỏng nặng bàn tay trái, gần như tất cả các ngón tay đều bị thương tật. Sự cố này đã để lại hậu quả nghiêm trọng khiến Noguchi Hideyo phải hết sức nỗ lực mới có thể tiếp tục việc học. Năm 1883, Noguchi Hideyo theo học tại trường tiểu học Mitsuwa. Tại đây, ông đã gặp gỡ vị giáo viên tốt bụng Kobayashi.

Nhận thấy cậu học trò ham học nhưng bị thương tật, Kobayashi cùng các bạn học đã hỗ trợ ông chi phí trong việc phẫu thuật cánh tay trái. May mắn thay, ca phẫu thuật đã thành công với cánh tay trái được phục hồi được 70%. Với niềm đam mê và khát khao trở thành bác sĩ, ông đã đăng ký học việc với bác sĩ đã phẫu thuật cánh tay trái cho ông là Kanae Watanabe.

Tuổi thơ của ông đã phải đối mặt với muôn vàn khó khăn về điều kiện kinh tế, sức khỏe và giáo dục. Tuy nhiên, Noguchi Hideyo đã thể hiện khát khao học hỏi và sự nỗ lực để vượt qua khó khăn bằng cách luôn cố gắng học tập chăm chỉ. Thương tật mà ông gặp phải đã truyền động lực để Noguchi Hideyo say mê nghiên cứu y học sau này.

Vào năm 1897, khi mới 20 tuổi, ông đã xuất sắc vượt qua kỳ thi và đậu vào trường Đại học y khoa Nhật Bản. Một năm sau đó, sau khi đọc cuốn tiểu thuyết của Tsubouchi Shōyō, ông quyết định đổi tên từ Seisaku Noguchi thành Hideyo. Trong cuốn tiểu thuyết, nhân vật Seisaku là một sinh viên y khoa thông minh như Noguchi. Tuy nhiên, anh ta đã trở nên lười biếng và hủy hoại cuộc đời mình. Vì vậy, ông không muốn trùng tên với nhân vật này và quyết định đổi tên.

Sự nghiệp

Năm 1900, Noguchi Hideyo đã thực hiện chuyến du lịch "định mệnh" thay đổi cuộc đời mình trên chuyến tàu America Maru đến Hoa Kỳ. Ông gặp gỡ tiến sĩ Simon Flexne và được mời làm trợ lý nghiên cứu tại Đại học Pennsylvania. Sau đó, ông tiếp tục làm việc tại Viện Nghiên cứu Y khoa Rockefeller.

Ông chọn nghiên cứu thay vì trở thành bác sĩ vì ông cho rằng việc cánh tay trái bị dị dạng có thể ảnh hưởng đến tâm lý điều trị của bệnh nhân và gia đình họ. Tuy nhiên, với việc nghiên cứu y khoa, ông không cần lo lắng về điều này.

Ban đầu, công việc chủ yếu của Noguchi là làm nghiên cứu về rắn độc như: các chất tạo nên nọc rắn, các phương pháp chữa trị khi bị rắn độc cắn. Sau đó, Noguchi Hideyo đã phát biểu nghiên cứu của mình trước hội đồng Khoa học Hoa Kỳ và nhận được nhiều đánh giá cao.

Trong giai đoạn từ năm 1913 đến 1915, từ năm 1924 đến 1927, các năm 1920, 1921, Noguchi Hideyo đã nhiều lần được đề cử cho giải Nobel Sinh lý học và Y khoa. Điều này phần nào cho thấy giá trị của những nghiên cứu mà ông đã thực hiện. Điều đáng tiếc là trong suốt sự nghiệp của mình, ông không thể nhận được giải thưởng cao quý này. 

Vào năm 1911, ông bị cáo buộc thực hiện thí nghiệm trên một số bệnh nhân mà không có sự đồng ý của họ. Sau khi điều tra và xét xử, ông đã được phán vô tội. Tuy vậy, sự kiện này đã gây ra ảnh hưởng lớn đến danh tiếng và uy tín của Noguchi Hideyo trong giới y học.

Năm 1913, Noguchi Hideyo đã thành công trong việc chứng minh sự hiện diện của Treponema pallidum (xoắn khuẩn gây ra bệnh giang mai) trong não của một bệnh nhân đang bị bại liệt. Lần đầu tiên, một nghiên cứu chứng minh được rằng xoắn khuẩn chứ không phải vi rút là nguyên nhân gây ra căn bệnh giang mai. Nghiên cứu này cũng được được coi là thành công lớn nhất trong sự nghiệp của ông. Để ghi nhớ công lao, tên của Noguchi đã được đặt cho nhị thức gắn liền với một xoắn khuẩn khác - nhị thức Leptospira Noguchii.

Năm 1918, Noguchi Hideyo đã thực hiện chuyến đi đến nhiều vùng ở Trung Mỹ và Nam Mỹ để tham gia làm việc với Ủy ban Y tế Quốc tế trong việc nghiên cứu và phát triển vắc-xin phòng bệnh sốt vàng da, bệnh Oroya, bệnh bại liệt và bệnh đau mắt hột. Trong quá trình nghiên cứu, ông đã đưa ra giả thuyết rằng bệnh sốt vàng da được gây ra bởi vi khuẩn xoắn khuẩn thay vì vi rút.

Trong mười năm liền, ông đã nỗ lực để chứng minh lý thuyết của mình. Tuy nhiên, công trình nghiên cứu này đã bị chỉ trích vì sử dụng phương pháp tiếp cận không chính xác và mâu thuẫn với các nghiên cứu đương thời.

Trong giai đoạn từ năm 1927 đến năm 1928, nhiều bài báo đã phơi bày sự nhầm lẫn của Tiến sĩ Noguchi giữa bệnh sốt vàng da và bệnh nhiễm trùng leptospirosis. Điều này dẫn đến Noguchi Hideyo mất uy tín với các nghiên cứu của mình. Tuy nhiên, vắc-xin chống lại bệnh "sốt vàng da" mà ông phát triển đã được sử dụng thành công để ngăn ngừa bệnh leptospirosis.

Vào năm 1927, ông đã đến Accra và thành lập một cơ sở nghiên cứu về căn bệnh sốt vàng da và cũng để củng cố cho lý thuyết của mình. Vào tháng 5 năm 1928, vẫn chưa tìm được bằng chứng đủ sức thuyết phục, Noguchi Hideyo quyết định lên tàu trở về New York. Tuy nhiên, ông lại mắc bệnh và bị chuyển đến bệnh viện tại Accra và được chẩn đoán mắc bệnh sốt vàng da. 

Vào ngày 21 tháng 5 năm 1928, ông qua đời sau vài ngày điều trị nhưng không đem lại kết quả khả quan. Noguchi Hideyo chôn cất tại nghĩa trang Woodlawn, thành phố New York. Nhiều nhà nghiên cứu y học đã vô tình mắc phải căn bệnh mà họ đang nghiên cứu và qua đời. Trong số đó, Noguchi Hideyo là trường hợp đáng tiếc nhất.

Di sản và đóng góp

Di sản và những đóng góp của Noguchi Hideyo vẫn tồn tại và được tôn vinh cho đến ngày nay. Tên ông đã trở thành biểu tượng của sự nỗ lực và tinh thần cống hiến trong lĩnh vực y học. Nhiều nơi trên thế giới đã đặt tên các viện nghiên cứu và bệnh viện theo tên của Noguchi Hideyo.
Ví dụ: Bệnh viện Hideyo Noguchi tại bang New York, Mỹ. Viện Nghiên cứu Hideyo Noguchi tại Tokyo, Nhật Bản và Viện Nghiên cứu Hideyo Noguchi tại Ghana.

Sự cống hiến của ông trong việc nghiên cứu về các bệnh truyền nhiễm đã đặt nền tảng cho các tiến bộ tiếp theo trong lĩnh vực y học. Công trình nghiên cứu của Noguchi Hideyo đã góp phần lớn vào việc phát triển các phương pháp chẩn đoán và điều trị hiệu quả cho các bệnh như giang mai, bệnh sốt vàng da, bệnh leptospirosis và bệnh Lyme.

Đặc biệt, việc phát hiện ra vi khuẩn Treponema pallidum là nguyên nhân gây ra bệnh giang mai đã có tầm ảnh hưởng lớn đến việc phòng ngừa và điều trị bệnh này trên toàn cầu. Noguchi cũng là một trong những nhà nghiên cứu đầu tiên khám phá ra những mối liên hệ giữa các loại bệnh truyền nhiễm với nhau.

Công trình nghiên cứu của ông về bệnh sốt vàng da đã bị chỉ trích rộng rãi là sử dụng một cách tiếp cận không chính xác, gây nhầm lẫn giữa bệnh sốt vàng da với các mầm bệnh khác. Tuy nhiên, ông đã thành công khi phát triển vắc xin chống lại căn bệnh leptospirosis.

Loại vắc-xin này vẫn được sử dụng rộng rãi và đã giúp đỡ rất nhiều người thoát khỏi căn bệnh quái ác này trên phạm vi khắp thế giới. Sự đóng góp của Noguchi Hideyo cho lĩnh vực y học và con người là không thể đong đếm được. Tầm ảnh hưởng của ông trải dài khắp thế giới và đã tiếp thêm động lực cho những thế hệ sau tiếp nối trong hành trình nghiên cứu và phát triển y học.

Những câu nói hay

Ông đã để lại nhiều câu nói sâu sắc, ý nghĩa, truyền nguồn động lực cho các thế hệ mai sau:

Nguyên văn tiếng Nhật

私は少しも恐れるところがない。私はこの世界に、何事かをなさんがために生まれてきたの

Tạm dịch:

Tôi không hề sợ hãi. Tôi sinh ra trên thế giới này để làm một điều gì đó tốt đẹp.

Nguyên văn tiếng Nhật

人の一生の幸も災いも、自分から作るもの。周りの人間も、周りの状況も、自分から作り出した影と知るべきである

Tạm dịch
Hạnh phúc và khổ đau trong cuộc đời đều do bản thân tạo ra. Bạn nên biết rằng những người và tình huống xung quanh bạn là do chính bạn tạo ra.
Nguyên văn tiếng Nhật
過去を変えることはできないし、変えようとも思わない。なぜなら人生で変えることができるのは、自分と未来だけだからだ。
Tạm dịch
Tôi không thể thay đổi quá khứ, tôi cũng không có ý định thay đổi. Điều duy nhất bạn có thể thay đổi trong cuộc sống là chính bạn và tương lai của bạn

Nguyên văn tiếng Nhật

忍耐は苦い。

しかし、その実は甘い  

Tạm dịch:

Kiên nhẫn rất cay đắng, nhưng thành quả của nó có vị ngọt.

>> Có thể bạn muốn xem thêm bài viết về Fukuzawa Yukichi - người được in hình trên tờ 1 Man.
Như vậy, Họ Là Ai đã cung cấp cho bạn những thông tin đầy đủ nhất về cuộc đời, những đóng góp của nhà vi khuẩn học Noguchi Hideyo. Noguchi đã trở thành nguồn cảm hứng cho các nhà khoa học sau này và là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của sự kiên trì và sự nỗ lực trong việc đạt được thành công trong bất kỳ lĩnh vực nào.


TrendingTrang chủ